Psalms 139

(По слав. 138) За първия певец. Псалм на Давид. ГОСПОДИ, Ти си ме изследвал и познал.
Hỡi Ðức Giê-hô-va, Ngài đã dò xét tôi, và biết tôi.
Ти знаеш сядането ми и ставането ми, разбираш мислите ми отдалеч.
Chúa biết khi tôi ngồi, lúc tôi đứng dậy; Từ xa Chúa hiểu biết ý tưởng tôi.
Издирваш ходенето ми и лягането ми и с всичките ми пътища си запознат.
Chúa xét nét nẻo đàng và sự nằm ngủ tôi, Quen biết các đường lối tôi.
Защото още няма дума на езика ми, а ето, ГОСПОДИ, Ти я знаеш цяла.
Vì lời chưa ở trên lưỡi tôi, Kìa, hỡi Ðức Giê-hô-va, Ngài đã biết trọn hết rồi.
Ти си ме оградил отпред и отзад и си положил върху мен ръката Си.
Chúa bao phủ tôi phía sau và phía trước, Ðặt tay Chúa trên mình tôi.
Това знание е пречудно за мен, високо е, не мога да го стигна.
Sự tri thức dường ấy, thật diệu kỳ quá cho tôi, Cao đến đổi tôi không với kịp!
Къде да отида от Духа Ти? Или къде да избягам от присъствието Ти?
Tôi sẽ đi đâu xa Thần Chúa? Tôi sẽ trốn đâu khỏi mặt Chúa?
Ако се изкача на небето, Ти си там; ако си постеля в Шеол, ето Те и там!
Nếu tôi lên trời, Chúa ở tại đó, Ví tôi nằm dưới âm-phủ, kìa, Chúa cũng có ở đó.
Ако взема крилете на зората, ако се заселя в най-отдалечените краища на морето,
Nhược bằng tôi lấy cánh hừng đông, Bay qua ở tại cuối cùng biển,
дори и там ще ме води ръката Ти и ще ме държи десницата Ти!
Tại đó tay Chúa cũng sẽ dẫn dắt tôi, Tay hữu Chúa sẽ nắm giữ tôi.
Ако кажа: Нека ме покрие тъмнината и нощ да бъде светлината около мен —
Nếu tôi nói: Sự tối tăm chắc sẽ che khuất tôi, Ánh sáng chung quanh tôi trở nên đêm tối,
дори тъмнината пред Теб не тъмнее, нощта светла е като деня, за Теб е тъмнината като светлината.
Thì chính sự tối tăm không thể giấu chi khỏi Chúa, Ban đêm soi sáng như ban ngày, Và sự tối tăm cũng như ánh sáng cho Chúa.
Защото Ти си образувал вътрешностите ми, създал си ме в утробата на майка ми.
Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi, Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi.
Ще Те славя, защото съм страшно и чудно направен, чудни са делата Ти и душата ми много добре знае това.
Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng. Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm.
Костите ми не бяха скрити от Теб, когато бях направен в тайно и изкусно изработен в дълбините на земята.
Khi tôi được dựng nên trong nơi kín, Chịu nắn nên cách xảo lại nơi thấp của đất, Thì các xương cốt tôi không giấu được Chúa.
Очите Ти видяха необразуваното ми вещество и в книгата Ти бяха записани всичките — дните, които се образуваха, когато ни един от тях не беше.
Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi; Số các ngày định cho tôi, Ðã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong các ngày ấy.
Колко скъпоценни са за мен мислите Ти, Боже! Колко огромен е броят им!
Hỡi Ðức Chúa Trời, các tư tưởng Chúa quí báu cho tôi thay! Số các tư tưởng ấy thật lớn thay!
Ако искам да ги изброя, те са по-многобройни от пясъка. Събуждам се и още съм с Теб.
Nếu tôi muốn đếm các tư tưởng ấy, thì nhiều hơn cát. Khi tôi tỉnh thức tôi còn ở cung Chúa.
О, да би убил безбожните, Боже! Отдалечете се от мен, кръвожадни мъже!
Hỡi Ðức Chúa Trời, Chúa ắt sẽ giết kẻ ác! Hỡi người huyết, hãy đi khỏi ta.
Защото те говорят против Теб безбожно и враговете Ти вземат Името Ти напразно.
Chúng nó nói nghịch Chúa cách phớm phỉnh, Kẻ thù nghịch Chúa lấy danh Chúa mà làm chơi.
Да не мразя ли, ГОСПОДИ, онези, които мразят Теб? Да не се ли отвращавам от онези, които се надигат против Теб?
Hỡi Ðức Giê-hô-va, tôi há chẳng ghét những kẻ ghét Chúa ư? Há chẳng gớm ghiếc những kẻ dấy nghịch Chúa sao?
Мразя ги с крайна омраза, станаха ми врагове.
Tôi ghét chúng nó, thật là ghét, Cầm chúng nó bằng kẻ thù nghịch tôi.
Изследвай ме, Боже, и познай сърцето ми; изпитай ме и познай мислите ми.
Ðức Chúa Trời ơi, xin hãy tra xét tôi, và biết lòng tôi; Hãy thử thách tôi, và biết tư tưởng tôi;
И виж дали има в мен оскърбителен път и води ме във вечния път!
Xin xem thử tôi có lối ác nào chăng, Xin dắt tôi vào con đường đời đời.