Proverbs 9

Мудрість свій дім збудувала, сім стовпів своїх витесала.
Sự khôn ngoan đã xây dựng nhà mình; Tạc thành bảy cây trụ của người;
Зарізала те, що було на заріз, змішала вино своє, і трапезу свою приготовила.
Giết các con thú mình, pha rượu nho mình, Và dọn bàn tiệc mình rồi.
Дівчат своїх вислала, і кличе вона на висотах міських:
Người đã sai các tớ gái mình đi; Ở trên các nơi cao của thành người la rằng:
Хто бідний на розум, хай прийде сюди, а хто нерозумний, говорить йому:
Ai ngu dốt, hãy rút vào đấy; Với kẻ thiếu trí hiểu, sự khôn ngoan nói rằng:
Ходіть, споживайте із хліба мого, та пийте з вина, що його я змішала!
Hãy đến ăn bánh của ta, Và uống rượu ta đã pha lộn.
Покиньте глупоту і будете жити, і ходіте дорогою розуму!
Khá bỏ sự ngây dại đi, thì sẽ được sống; Hãy đi theo con đường thông sáng.
Хто картає насмішника, той собі ганьбу бере, хто ж безбожникові виговорює, сором собі набуває.
Ai trách dạy kẻ nhạo báng mắc phải điều sỉ nhục, Ai quở kẻ hung ác bị điếm ố.
Не дорікай пересмішникові, щоб тебе не зненавидів він, викартай мудрого й він покохає тебе.
Chớ trách kẻ nhạo báng, e nó ghét con; Hãy trách người khôn ngoan, thì người sẽ yêu mến con.
Дай мудрому й він помудріє іще, навчи праведного і прибільшить він мудрости!
Hãy khuyên giáo người khôn ngoan, thì người sẽ được nên khôn ngoan hơn; Khá dạy dỗ người công bình, thì người sẽ thêm tri thức nữa.
Страх Господній початок премудрости, а пізнання Святого це розум,
Kính sợ Ðức Giê-hô-va, ấy là khởi đầu sự khôn ngoan; Sự nhìn biết Ðấng Thánh, đó là sự thông sáng.
бо мною помножаться дні твої, і додадуть тобі років життя.
Vì nhờ ta, các ngày con sẽ được thêm nhiều lên, Và các năm tuổi con sẽ đặng gia tăng.
Якщо ти змудрів то для себе змудрів, а як станеш насмішником, сам понесеш!
Nếu con khôn ngoan, thì có ích cho chính mình con; Nếu con nhạo báng, tất một mình con phải gánh lấy.
Жінка безглузда криклива, нерозумна, і нічого не знає!
Ðờn bà điên cuồng hay la lối, Nàng là ngu muội chẳng biết chi cả.
Сідає вона на сидінні при вході до дому свого, на високостях міста,
Nàng ngồi nơi cửa nhà mình, Trên một cái ghế tại nơi cao của thành,
щоб кликати тих, хто дорогою йде, хто путтю своєю простує:
Ðặng kêu gọi những kẻ đi đường, Tức những kẻ đi thẳng đường mình mà rằng:
Хто бідний на розум, хай прийде сюди, а хто нерозумний, то каже йому:
Ai ngu dốt hãy rút vào đây; Và nàng nói với kẻ thiếu trí hiểu rằng:
Вода крадена солодка, і приємний прихований хліб...
Nước ăn cắp lấy làm ngọt ngào, Bánh ăn vụng là ngon thay.
І не відає він, що самі там мерці, у глибинах шеолу запрошені нею!...
Những người chẳng biết rằng kẻ chết ở đó, Và những người khách của nàng đều ở dưới chốn sâu của âm phủ.