Psalms 114

Quando Israele uscì dall’Egitto, e la casa di Giacobbe di fra un popolo dal linguaggio strano,
Khi Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ê-díp-tô, Nhà giải đáp lìa bỏ một dân nói tiếng lạ,
Giuda divenne il santuario dell’Eterno; Israele, suo dominio.
Thì Giu-đa trở nên đền thánh Ngài, Và Y-sơ-ra-ên thành nước Ngài.
Il mare lo vide e fuggì, il Giordano tornò addietro.
Biển thấy sự ấy, bèn chạy trốn; Sông Giô-đanh chảy trở lại sau;
I monti saltarono come montoni, i colli come agnelli.
Núi nhảy như chiên đực, Nổng nhảy khác nào chiên con.
Che avevi, o mare, che fuggisti? E tu, Giordano, che tornasti addietro?
Ớ biển, nhơn so ngươi chạy trốn? Ớ Giô-đanh, vì cớ gì mà ngươi chảy trở lại sau?
E voi, monti, che saltaste come montoni, e voi, colli, come agnelli?
Ớ núi, nhơn sao ngươi nhảy như chiên đực? Ớ nổng, vì chớ gì mà ngươi nhảy như chiên con?
Trema, o terra, alla presenza del Signore, alla presenza dell’Iddio di Giacobbe,
Hỡi đất, hãy run rẩy trước mặt Chúa, Trước mặt Ðức Chúa Trời của Gia-cốp,
che mutò la roccia in istagno, il macigno in sorgente d’acqua.
Là Ðấng biến hòn đá ra ao nước, Ðổi đá cứng thành nguồn nước.