Job 24

Nhân vì Ðấng Toàn năng đã định kỳ phạt ác, Cớ sao Ngài không khiến kẻ nhận biết Ngài được thấy ngày ấy?
Для чого часи не заховані від Всемогутнього? Ті ж, що знають Його, Його днів не побачать!
Có người dời sụt mộc giới, Aên cắp bầy chiên, rồi dẫn cho ăn.
Пересовують межі безбожні, стадо грабують вони та пасуть,
Chúng cướp dẫn lừa của kẻ mồ côi, Lấy bò của người góa bụa làm của cầm.
займають осла в сиротини, беруть у заставу вола від удовиць,
Chúng khiến kẻ nghèo lìa bỏ đường chánh đáng, Kẻ khốn cùng của thế gian đồng nhau đi ẩn tránh.
вони бідних з дороги спихають, разом мусять ховатися збіджені краю...
Kìa, vừa sớm mai chúng đi ra làm công việc mình, Tìm lương thực mình, như lừa rừng nơi đồng vắng; Ðồng vắng cấp thực vật cho con cái chúng nó.
Тож вони, бідарі, немов дикі осли на пустині, виходять на працю свою, здобичі шукаючи, степ йому хліба дає для дітей...
Chúng nó thâu góp rơm cỏ tại trong đồng ruộng, Mót trái nho trong vườn của kẻ là ác.
На полі вночі вони жнуть, і збирають собі виноград у безбожного,
Trọn đêm chúng nó nằm trần truồng không quần áo, Và chẳng có mềm đắp khỏi lạnh.
наго ночують вони, без одежі, і не мають вкриття собі в холоді,
Chúng nó bị dầm mưa núi, Không nơi đụt, bèn nép mình vào hòn đá.
мокнуть від зливи гірської, а заслони не маючи, скелю вони обіймають...
Có người cướp kẻ mồ côi cha còn bú; Bắt thế chưng áo trên mình kẻ nghèo;
Сироту відривають від перс, і в заставу беруть від убогого...
Ðến đỗi người nghèo phải đi trần không áo, Vác những bó lúa, mà bị đói.
Ходять наго вони, без вбрання, і голодними носять снопи.
Chúng ép dầu trong kho chủ mình, Ðạp trái nho nơi thùng, mà bị khát.
Хоч між мурами їхніми роблять оливу, топчуть чавила, та прагнуть вони!
Từ trong thành nổi lên tiếng thở than của người ta, Linh hồn kẻ bị thương kêu van; Song Ðức Chúa Trời không kể đến tội ác vẫn phạm tại đó.
Стогнуть люди із міста, і кричить душа вбиваних, а Бог на це зло не звертає уваги...
Cũng có kẻ khác thù nghịch với ánh sáng; Không biết đạo của ánh sáng, Và chẳng đi trong con đường nó.
Вони проти світла бунтують, не знають доріг Його, і на стежках Його не сидять.
Vừa rạng ngày kẻ giết người chổi dậy, Giết kẻ nghèo khổ và túng cùng; Còn ban đêm nó như kẻ trộm.
На світанку встає душогуб, замордовує бідного та злидаря, а ніч він проводить, як злодій...
Mắt kẻ hành dâm cũng trông ngóng khi chập tối, Mà nói rằng: "Chẳng một mắt ai sẽ thấy tôi", Và nó che kín mặt mình.
А перелюбника око чекає смеркання, говорячи: Не побачить мене жодне око! і заслону кладе на обличчя...
Ðương đêm tối tăm chúng nó khoét nhà, Ban ngày lại rút ẩn mất; Chúng nó chẳng biết ánh sáng.
Підкопуються під доми в темноті, замикаються вдень, світла не знають вони,
Buổi sáng vốn là bóng chết cho chúng nó thay thảy, Vì chúng nó biết sự kinh hãi về bóng sự chết,
бо ранок для них усіх разом то темрява, і знають вони жахи темряви...
Chúng nó qua chong chóng như vật nhẹ trôi nơi mặt nước; Phần nghiệp họ bị rủa sả tại trên đất; Chẳng còn trở về lối vườn nho nữa.
Такий легкий він на поверхні води, на землі їхня частка проклята, не вернеться він на дорогу садів-виноградів...
Sự khô hạn và sự nắng tiêu tan nước tuyết đi; âm phủ cũng làm như vậy cho những kẻ có tội.
Як посуха та спека їдять сніжну воду, так шеол поїсть грішників!
Lòng mẹ sẽ quên chúng nó đi; Các sâu bọ ăn ngon chúng nó; Người ta không còn nhớ họ nữa; Và sự gian ác sẽ bị bẻ gẫy ra như cây cối.
Забуде його лоно матері, буде жерти черва його, мов солодощі, більше не буде він згадуваний, і безбожник поламаний буде, мов дерево!...
Chúng nó cướp giựt người đờn bà son sẻ, không sanh con, Chẳng làm điều lành cho người góa bụa.
Чинить зло для бездітної він, щоб вона не родила, і вдовиці не зробить добра.
Song Ðức Chúa Trời lấy quyền năng Ngài mà bảo toàn người thế lực; Ngài đỡ lên kẻ hết trông được bảo tồn mạng sống mình.
А міццю своєю він тягне могутніх, коли він встає, то ніхто вже не певний свойого життя!
Ðức Chúa Trời ban cho chúng sự vững vàng, chúng nương cậy nơi sự ấy; Nhưng con mắt Ngài coi chừng đường lối của chúng.
Бог дає йому все на безпеку, і на те він спирається, та очі Його бачать їхні дороги:
Chúng được cao trọng; đoạn một ít lâu, chẳng còn nữa. Chúng ngã xuống, bị cất đem đi như mọi người khác; Họ bị cắt như ngọn gié lúa vậy.
підіймуться трохи й немає вже їх, бо понижені... Як усе, вони гинуть, і зрізуються, немов та колоскова головка...
Nếu điều đó chẳng vậy, ai bắt lẽ tôi nói dối, Và diệt lời giảng luận tôi ra hư không?
Якщо ж ні, то хто зробить мене неправдомовцем, а слово моє на марноту оберне?