Psalms 49

Hỡi các dân, hãy nghe điều nầy; Hỡi hết thảy người ở thế gian, khá lắng tai nghe,
(Til sangmesteren. Af Koras sønner. En salme.) Hør det, alle Folkeslag, lyt til, al Verdens Folk,
Bất luận người hạ lưu hay là thượng lưu, Người giàu có cũng như người nghèo nàn.
både høj og lav, både rig og fattig!
Miệng tôi sẽ nói lời khôn ngoan, Sự suy gẫm lòng tôi sẽ là sự thông sáng.
Min Mund skal tale Visdom, mit Hjerte udgransker Indsigt;
Tôi sẽ lắng tai nghe lời châm ngôn; Tôi sẽ lấy đờn cầm mà giải câu đố tôi.
jeg bøjer mit Øre til Tankesprog, råder min Gåde til Strengeleg.
Vì cớ sao tôi phải sợ trong ngày tai họa, Khi sự gian ác của những kẻ muốn chiếm vị tôi vây phủ tôi?
Hvorfor skulle jeg frygte i de onde dage, når mine lumske Fjender omringer mig med Brøde,
Chúng nó nhờ cậy nơi tài sản mình, Phô trương của cải dư dật mình.
de, som stoler på deres gods og bryster sig af deres store rigdom?
Chẳng có người nào chuộc được anh em mình, Hoặc đóng giá chuộc người nơi Ðức Chúa Trời,
Visselig, ingen kan købe sin sjæl fri og give Gud en løsesum
Hầu cho người được sống mãi mãi, Chẳng hề thấy sự hư nát.
- Prisen for hans sjæl blev for høj, for evigt måtte han opgive det - så han kunde blive i Live
Vì giá chuộc mạng sống họ thật mắt quá, Người không thể làm được đến đời đời.
og aldrig få Graven at se;
Vì người thấy người khôn ngoan chết, Kẻ điên cuồng và người ngu dại cũng chết như nhau, Ðể lại tài sản mình cho kẻ khác.
nej, han skal se den; Vismænd dør, både Dåre og Tåbe går bort. Deres Gods må de afstå til andre,
Tư tưởng bề trong chúng nó rằng nhà mình sẽ còn mãi mãi, Và chỗ mình ở vẫn có đời nầy qua đời kia; Chúng nó cũng lấy chính tên mình đặt cho đất ruộng mình.
deres Grav er deres Hjem for evigt, deres Bolig Slægt efter Slægt, om Godser end fik deres Navn.
Nhưng loài người dầu được sang trọng, chẳng còn mãi; Nó giống như thú vật phải hư mất.
Trods Herlighed bliver Mennesket ikke, han er som Dyrene, der forgår.
Con đường nầy mà chúng nó giữ theo, ấy là sự ngu dại của chúng nó; Dầu vậy, những kẻ đến sau họ ưng lời luận của họ.
Så går det dem, der tror sig trygge, så ender det for dem, deres Tale behager. - Sela.
Chúng nó bị định xuống âm phủ như một bầy chiên; Sự chết sẽ chăn giữ chúng nó: Sáng ngày người ngay thẳng sẽ quản hạt chúng nó; Sự đẹp đẽ chúng nó bị tiêu diệt trong âm phủ, Hầu cho chúng nó chẳng còn nơi ở nào nữa.
I Dødsriget drives de ned som Får, deres Hyrde skal Døden være; de oprigtige træder på dem ved Gry, deres Skikkelse går Opløsning i Møde, Dødsriget er deres Bolig.
Nhưng Ðức Chúa Trời sẽ chuộc linh hồn tôi khỏi quyền âm phủ, Vì Ngài sẽ tiếp rước tôi.
Men Gud udløser min Sjæl af Dødsrigets Hånd, thi han tager mig til sig. - Sela.
Chớ sợ khi người nào trở nên giàu có, Lúc sự vinh hiển nhà người ấy tăng lên;
Frygt ej, når en Mand bliver rig, når hans Huses Herlighed øges;
Vì khi người chết chẳng đem đi gì được, Sự vinh hiển người cũng không theo người xuống mồ mả đâu.
thi intet tager han med i Døden, hans Herlighed følger ham ikke.
Dẫu cho đương lúc sống người chúc phước cho linh hồn mình (Vả, người ta sẽ khen ngợi mình, nếu mình làm ích lợi cho mình),
Priser han end i Live sig selv: "De lover dig for din Lykke!"
Thì người hẳn sẽ đi đến dòng dõi tổ phụ mình: Họ sẽ chẳng còn thấy ánh sáng nữa.
han vandrer til sine Fædres Slægt, der aldrig får Lyset at skue.
Người nào hưởng sự sang trọng mà không hiểu biết gì, Giống như thú vật phải hư mất.
Den, som lever i Herlighed, men uden Forstand, han er som Dyrene, der forgår.